Diệp Thanh

Khi Thành Phố Giới Nghiêm



chiều buông dần
hoàng hôn không là màu tím thẫm
không huyễn hoặc, lãng mạn như ngày nào
mà chỉ là màu xám ngắt.... hư hao
phủ màn đêm rơi xuống

những con đường vắng hoe
dăm ba người luống cuống
những chiếc xe lao nhanh vội vã
khi đồng hồ điểm tám giờ đêm

giới nghiêm, ừ... giới nghiêm
thành phố thoáng chốc bỏ hoang
chỉ màn đêm ngự trị
ngàn vạn ánh đèn mờ ảo lung linh

giới nghiêm, ừ... giới nghiêm
thành phố im tiếng thở
đêm yên lặng cổ quái
rờn rợn đến lạ thường

có ánh đèn pha lóe lên
có tiếng còi hụ vang
rượt bắt kẻ gàn
lì lợm ngang bướng

lất phất tuyết
mỏng mảnh sương
nhìn quanh chỉ thấy phố phường buồn tênh
giấc mơ  lạc bước về bên...

mơ một ngày thăm triền cát nóng
hít no căng hương biển mặn nồng
nghe rì rào sóng vỗ mênh mông
hàng cây palm lao xao đón gió

ngày đó
chuyện mụ phù thủy xem như xóa sổ
gã ác quỷ cũng tan thành tro
và chuyện "cô-vi Vũ Hán"
đã đi vào quên lãng...

giới nghiêm... ừ thì giới nghiêm
thời gian nhỏ giọt chờ bình minh lên...


diệp thanh
12.01.2021

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 1 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Khi Thành Phố Giới Nghiêm"